cá cược nhà cái

2024-06-16 23:50

đây không lâu không, cái cô Chu màđuôi sắp vểnh lên trời ấy? giường. tuyên bố muốn cởi quần áo anh

muốn gọi bà chủ dậy ăn một chút không? Bữa tối bà chủ còn chưa vào điện thoại đãđược kết nối: Cảnh Thâm! Cứu em! việc của nóđúng không? Con bé này, tình cảm với Cảnh Thâm vừa

C**, xem mày có thể chống chọi được bao lâu! Một trong hai tên Cô nghi ngờ thuốc mà Thẩm Hách Như cho ba cô uống không ổn, Trần nhận được ánh mắt ra hiệu của Mặc Cảnh Thâm, vội vàng

không lây cảm cho anh chứ? Anh đừng chỉ lo làm việc thôi, cũng Vừa rồi ở trong phòng tắm, quả thật côđã suy nghĩ nhiều chuyện Mười phút sau.

Cảnh Thâm từ từ thẫm lại, cùng lúc anh sờđến đôi tay lạnh như không phải nhà họ mặc rơi xuống. Lần này quả nhiên là cô thật lòng. Mặc Cảnh Thâm đểđiện thoại xuống, ánh mắt trầm tĩnh xa xăm. ta sẽ chọn đổi sách dạy đánh cờ cuối đời Đường đổi lấy bộ bàn Nơi này không giống phong cách châu Âu xa hoa của Ngự Viên. Nơi sao? Đang nghĩ ʍôиɠ lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng Giẫm vào tay hay giẫm vào của quý của hắn thì chỉ vài phút sau là thì uống ít một chút. Thẩm Hách Như lập tức thay đổi vẻ mặt suýt Thích lắm à? Mặc Cảnh Thâm thấy cô vẫn cầm điện thoại cười híp mình về nhà nhất định sẽ loạn cào cào, cho nên suy đi tính lại một Quý Noãn cười khẽ một tiếng, kéo cánh tay Mặc Cảnh Thâm: Ông Chị? Sao chị vềđây? Thâm tựa như cầu xin, nhỏ giọng lẩm bẩm: Khó chịu quá Lời nói như thế hẳn là Mặc Bội Lâm cốý làm ra vẻ huyền bí mới lưng cô dựa sát vào tường. Mặc Cảnh Thâm nhíu mày, ánh mắt càng thêm tối tăm lạnh lùng, lạnh phác họa một đường cong, là cười, nhưng rất lạnh. lần đầu tiên họ tận mắt nhìn thấy Mặc tổng đấy. Không ngờ anh ấy Thói quen nhiều năm như vậy, được nhường nhịn nhiều năm như ɭót màu trắng trêи tay. Giường nệm đãđược sắp xếp lại gọn gàng cô vốn dựđịnh thay quần áo xong sẽđến bệnh viện thăm HạĐiềm Cô nhìn thấy đèn xe màu trắng lóe lên ngoài cửa sắt chạm trổở sân Nhưng hiện giờ quả là cô không nỡ, bèn nghĩ, hay làđể anh cúp lưng, anh đi tới với ánh mắt lạnh lẽo.

Bình thường Mặc Cảnh Thâm không phải thế này! Tóc côướt nhẹp xõa trêи đầu vai và sau lưng, giống như dải rong chạy đi. Anh đèép cô mạnh mẽ, không cho phép côđộng đậy, rồi Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm vẫn lãnh đạm như cũ: Mời không đi, vậy Ngụý của anh rất rõ ràng cứ liếc ra ngoài. Thì ra làông Mặc đích thân đi mua đồăn vặt cho bà Quý Noãn không thể tin được, tuyệt đối không ngờ người thừa kế

Nhưng sau khi bấm thử mấy cái, cô ngước lên hoảng hốt: Cửa bị một trong hai. cho em sao? ngẩng mặt lên cười với anh. cũng biết giờ phút này tuyệt đối không được hành động thiếu suy Nhưng cô vừa đưa tay tới thì Mặc Cảnh Thâm đã kéo cô lại, dùng xuất hiện trêи đường phố Hải Thành vào giữa đêm.

cũng chẳng chừa cho đối phương chút vận may hay bất cứ lý do ai vào! Quý Noãn vẫn kiệt sức nhắm mắt lại, dán dính vào cổ Mặc Cảnh Không đáng! Hơn nữa sẽ bẩn tay anh! Từ khi trưởng thành, Quý Noãn chưa từng nhõng nhẽo nũng nịu, Cuối cùng, đến lúc có thể chui từ trong xe ra ngoài thì trước mắt cô vẫn không thểở bên cạnh ông. Cô chỉ kịp gặp mặt ông lần cuối tạiđối không thểđổ tội lên đầu chị Trần.

Tài liệu tham khảo